+ Phương pháp nghiên cứu định danh thực vật:
– Sử dụng các phương pháp so sánh hình thái truyền thống song song với một số phương pháp phân tích khoa học hiện đại.
– Căn cứ khoá phân loại thực vật.
– Kết hợp với những bộ sách chuyên ngành như: Cây cỏ Việt Nam-Phạm Hoàng Hộ (1999-2000), Từ điển cây thuốc Việt Nam-Võ Văn Chi (2012), Những cây thuốc và vị thuốc Việt Nam-Đỗ Tất Lợi (2005), Danh lục các loài thực vật Việt Nam (2003, 2005), Kiểm nghiệm dược liệu bằng phương pháp hiển vi-Nguyễn Viết Thân (2003)… Tiến hành xác định tên khoa học và tìm hiểu thông tin khoa học.
+ Kết luận: Mẫu số 17-ĐD/YHBĐ có tên thường gọi và tên khoa học và được sắp xếp trên hệ thống phân loại như sau:
– Tên thường gọi: Rau má lông, Liên tiền thảo
– Tên khoa học: Glechoma hederacea L.
* Lớp: Equisetopsida C. Agardh.
* Phân lớp: Magnoliidae Novák ex Takht.
* Bộ: Lamiales Bromhead
* Họ: Lamiaceae Martinov
* Chi: Glechoma L.
* Loài: Glechoma hederacea L.
+ Một số thông tin khoa học của Glechoma hederacea L.
– Theo Đỗ Huy Bích và cs, 2004, Cây thuốc và động vật làm thuốc ở Việt Nam, tập II, trang 590, NXB Khoa học và kĩ thuật, Hà Nội. “Rau má lông được dùng chữa viêm gan, viêm túi mật, sỏi mật, sỏi đường tiết niệu, thủy thũng, ho, thổ huyết, lâm trọc, đới hạ, phong thấp tý thống, cam tích ở trẻ em, sưng tấy, eczema.”
– Ở nước ngoài Glechoma hederacea L. đã có một số nghiên cứu sau:
1. Thành phần hóa học:
– Từ toàn bộ cây sấy khô các nhà khoa học đã cô lập và xác định được bảy glycosides là: (6R, 7E, 9R) -megastigma-4,7-dien-3-one 9-O-beta-D-glucopyranoside ( 1), apigenin 7-O-neohesperidoside (2), chrysoeriol 7-O-neohesperidoside (3), (+) – pinoresinol 4,4′-bis-O-beta-D-glucopyranoside (4), (+) – syringaresinol 4,4′-bis-O-beta-D-glucopyranoside (5), (+) – lariciresinol 4,4′-bis-O-beta-D-glucopyranoside (6), và (7R, 8R) -threo -7,9,9′-trihydroxy-3,3′-dimetoxy-8-O-4′-neolignan 4-O-beta-D-glucopyranoside (7).
-> Tài liệu tham khảo:
1. Võ Văn Chi, 2012, Từ điển cây thuốc Việt Nam(Bộ mới), tập II, NXB Y học, Hà Nội.
2. Đỗ Huy Bích và cs, 2004, Cây thuốc và động vật làm thuốc ở Việt Nam, tập II, NXB Khoa học và kĩ thuật, Hà Nội.
3. Phạm Hoàng Hộ, 2000, Cây cỏ Việt Nam, Quyển II NXB Trẻ, TP Hồ Chí Minh.
Ban biên tập Viện Y học bản địa Việt Nam
Doctor SAMAN