Mẹ tôi năm nay 92 tuổi, lưng hơi còng nhưng mắt vẫn đọc được sách cỡ chữ bậc tiểu học, cả ngày vẫn luôn chân tay với công việc quyét dọn nhà cửa, băm thái rau lợn, không chịu ngồi nghỉ ngơi mấy khi, vì Bà nói ngồi chơi mệt như ốm, đôi khi Bà giành thời gian cho đọc kinh, chương trình ti vi hát chèo văn hoặc cải lương hay bài thơ về người cao tuổi.

Cách đây 7 năm (2007), vì hay làm việc vặt trong gia đình: Mẹ tôi bê nồi cám chăn lợn từ trên bếp xuống để cho chóng nguội. Do nặng quá nên bị đau xương hông không thể đi lại được, đau đến mức không ăn không ngủ. Buộc phải đưa ngay vào Viện Y học cổ truyền Tỉnh để điều trị, hơn nửa tháng điều trị tích cực nhưng bệnh tình vẫn không tiến triển, sức khỏe có vẻ giảm sút hơn.

Được biết ở Thành phố có Giáo sư Bác sỹ đã nghỉ hưu nhưng Ông là người có chuyên môn tay nghề cao, đã từng tham gia đoàn những Thày thuốc Đông y giỏi của Việt Nam đi trình diễn ở một số nước trên Thế giới. Tôi tìm đến liên hệ trước, được Ông đồng ý tiếp nhận để khám chữa bệnh cho Mẹ tôi, vậy là tôi xin các Bác sỹ trực ở Bệnh viện cho Mẹ tôi về nhà tắm rửa, nhưng thực tế tôi đưa thẳng đến phòng khám chữa bệnh của Ông.

Tại đây Ông đã điều trị hết sức tích cực 10 ngày, nhưng bệnh tình càng có vẻ xấu hơn, Mẹ tôi đã bị khô lạnh và mất phản xạ cả hai chân và hai tay. Tình hình trở nên căng thẳng khi Ông cho biết bệnh tình của Mẹ tôi nay đã ngoài 80 tuổi có lẽ rất khó có thể cải thiện được hơn nữa, tham khảo ý kiến một số Anh em bạn thân là Bác sỹ, gia đình tôi quyết định đưa Mẹ tôi về nhà để chăm sóc chờ đến ngày cuối.

Với phương châm còn nước còn tát, qua thông tin giới thiệu của bạn bè Tôi tìm đến một Lương y gia truyền ở Đồng Mỏ Lạng Sơn, nói là ở đó nhưng tôi không đến tận nhà được vì cách xa đường quốc lộ nửa ngày đường, xe ô tô không đi được, may mắn nhờ được một người có số điện thoại của Anh ấy nên tôi đã tìm gặp được Anh. Qua mô tả bệnh tình Anh ấy bảo tôi chữa chứng này cho nhiều người rồi, nếu Anh chịu chở tôi đi rồi chở về thì đi luôn.

Nghĩ trong đầu nếu anh bảo tôi chở đi nghìn km tôi cũng đồng ý. Chúng tôi lên xe và đi một mạch về tận nhà, mang theo người Anh có một chiếc cặp, gọi là cặp nhưng nó là một cái túi vải bạt. Nhìn thấy Mẹ tôi anh ấy bảo Bà cụ có đau không, Mẹ thôi thều thào không ra tiếng, ba ngày là Bà cụ tập đi được rồi. Mừng mà rất lo, nhưng không rám hỏi gì, Anh ấy mở cặp ra tôi thấy chỉ có một chai rượu thuốc, một hộp bơm kim tiêm loại nhỏ, một gói bông y tế, một chai cồn, một bọc cây thuốc đã phơi khô và khoảng 10 cái cốc thủy tinh uống nước.

Anh ấy yêu cầu cho một chai rượu trắng để pha một ít rượu đặc mang theo. Chỉ có vậy Anh ấy bắt đầu công việc: Từ chân Bà cụ Anh ấy đo đo chọn chọn lấy từng điểm nhất định, mỗi điểm Anh ấy châm bằng kim tiêm khoảng 6 đến 7 nhát châm trong phạm vi to bằng đồng xu, bẻ cái kim đó bỏ đi, tẩm bông cồn đốt trong cốc thủy tinh giác trực tiếp vào chỗ vừa châm.

Cứ như vậy mỗi bên chân giác 4 cái, 15 phút sau gỡ ra, trong cốc là dịch màu hơi đen sủi bọt ( gần giống như máu đông ), dùng cồn lau sạch. Chuyển tiếp lên phần bụng, rồi hai cánh tay, phía sau lưng, vai gáy. Thời gian khoảng 01h thì xong các điểm cần giác trên toàn thân. Mỗi ngày Anh ấy giác 3 lần ( sáng, trưa, tối ). Cùng với giác Anh ấy cho một gói cây thuốc sắc nước uống hàng ngày. Cây thuốc này cũng là loại ngâm chai rượu mang theo, mỗi lần nghỉ 15 phút chờ gỡ các cốc giác, Anh ấy lại uống một ngụm. Tôi tò mỏ hỏi sao thỉnh thoảng lại uống ngụm rượu, được biết để khỏi bị ghê khi giác tiếp súc với dịch hút ra từ bệnh nhân.

Sự bất ngờ là sau gần một tháng Mẹ tôi nằm bất động trong đau đớn, sau 2 ngày điều trị bằng phương pháp đó, nâng Bà cụ ngồi dậy được, sang ngày thứ 3 Anh ấy dắt Bà cụ tập đi, giác hết ngày thứ 5 dừng lại chỉ còn uống cây thuốc, đưa anh ấy về quê, hai ngày sau lên đón giác tiếp 2 ngày nữa. Tổng cộng 9 ngày Mẹ tôi đã tự chống gậy đi được, sau đó khỏi dần, khoảng 2 tháng sức khỏe trở lại bình thường như trước khi bị đau.

Cuối năm 2009, Mẹ tôi bị đau lại do bưng chậu nước nóng để gội đầu. Một lần nữa tôi lại phải đưa xe lên đón Anh ấy về tận nhà để chữa. Vẫn với cách làm như vậy trong 3 ngày, Bà cụ lại chống gậy tập đi khoảng 2 tuần, sau đó bệnh tình ổn định đến nay. Nghĩ về phương pháp chữa bệnh gia truyền của Anh ấy tôi thật là bất ngờ, vì được biết Anh ấy đi bộ đội về phục viên, không học qua trường lớp nào về y dược, chỉ chữa bệnh theo gia truyền của Ông bố để lại.

Đặng Huy Thành
Trưởng ban nhân sự & Nội vụ​
Viện Y học bản địa Việt Nam

Doctor SAMAN

[{"src":"\/yhbd.vn\/upload\/images\/2015\/03\/Gi%23U00e1c-h%23U01a1i-%23U1ed1ng-tr%23U00fac-yhocbandia.jpg","thumb":"\/yhbd.vn\/upload\/images\/2015\/03\/Gi%23U00e1c-h%23U01a1i-%23U1ed1ng-tr%23U00fac-yhocbandia.jpg","subHtml":""}]